Nếu có nơi nào trên thế giới tình yêu là bất diệt thì đó chính là trái tim mẹ.
Cuốn hồi ký "Hai dấu chân nhỏ trên cát ẩm" là minh chứng cho chân lý ấy.
Tên sách: Hai dấu chân nhỏ trên cát ẩm
Tác giả: Anne-Dauphine Julliand
Nhà xuất bản Phụ nữ
Câu chuyện bắt đầu trên bãi biển nước Anh vào một mùa hè ấm áp. Người mẹ trẻ Anne thấy rằng bước đi của cô con gái Thaïs có điều gì đó hơi kỳ lạ. Bàn chân cô bé hướng ra ngoài, vẹo sang một bên. Nhưng người mẹ nghĩ điều này không có gì đáng ngại với một đứa trẻ hai tuổi nên đã bỏ qua nó. Đến tháng 10 khi đã nhận ra có điều bất ổn từ bước đi "đặc biệt" của Thaïs, hai vợ chồng Anne và Loïs đưa con tới bác sĩ chỉnh hình.
Các kết quả thăm khám cho thấy không có bất cứ bất thường nào về mặt chỉnh hình, để an tâm hơn hai vợ chồng họ tiếp tục đưa con tới bác sĩ chuyên khoa nhi. Kết quả vẫn là bình thường. Hai vợ chồng Anne vừa mừng nhưng cũng vừa thắc mắc: "Tại sao Thaïs lại có bước đi đặc biệt đến vậy? Ẳt hẳn phải có nguyên do". Họ tiếp tục đưa con gái đến gặp bác sĩ thần kinh, trải qua hàng loạt xét nghiệm phức tạp và đau đớn như: chụp cộng hưởng từ, chọc tủy sống, sinh thiết da... họ đã tìm ra nguyên nhân. Cô bé mắc bệnh loạn dưỡng bạch cầu. Đó là một căn bệnh do gen hiếm gặp, tỷ lệ mắc là 1/10.000.
Hai vợ chồng Anne và Loïs mang những thể gen đột biến và cả hai đã di truyền những gen mang bệnh này cho Thaïs. Các tế bào của bé không sản xuất được loại enzyme đặc biệt - Arysulfat A, loại enzyme có vai trò xử lý một số lipit, các sunlfatit. Do thiếu enzyme này, các sunlfatit ứ đọng ở tế bào và gây tình trạng phá hủy dần myelin, chất được coi như vỏ bọc của các dây thần kinh, tham gia vào quá trình truyền nhận các luồng thần kinh. Căn bệnh này là một kẻ sát nhân thầm lặng, nó sẽ bùng phát vào một ngày nào đó. Lúc đó, hệ thần kinh sẽ bị tê liệt dần, đầu tiên là chức năng vận động, lời nói, thị giác... cho đến khi tác động đến chức năng sống. Bệnh nhân sẽ chết trong vòng 2-5 năm sau khi phát bệnh. Hiện nay, chưa có cách chữa trị. Thaïs mắc bệnh ở thể trẻ em, cũng là thể nặng nhất. Không có hy vọng chữa trị!
Trái tim người làm mẹ như Anne đã đau đớn, vỡ vụn khi biết được những điều này. Lúc này, cô đang mang thai ở tháng thứ năm, tồi tệ hơn khi bác sĩ thông báo đứa bé trong bụng cô có 25% khả năng bị bệnh. Vậy là có thể cô không chỉ mất một, mà sẽ mất đến hai đứa con vì căn bệnh quái ác này. Anne suy sụp hoàn toàn. Cô ấy dường như không muốn thức dậy nữa, cứ muốn ngủ một giấc dài bất tận để quên đi sự thật khủng khiếp này. Anne không dám đưa tay sờ lên bụng để cảm nhận sự sống của đứa con thân yêu, vì cô sợ cô sẽ yêu bé quá nhiều. Còn bé, bé sẽ bỏ cô ra đi.
Azylis - con gái thứ hai của Anne chào đời vào ngày 29/6, kỷ niệm 7 năm ngày cô và Loïs yêu nhau. Hai vợ chồng Anne rất hạnh phúc vì điều đó, họ mong Azylis sẽ không bị bệnh như Thaïs. Họ không ngừng quan sát, so sánh bé với Thaïs và không ngừng hy vọng bé sẽ không đi theo "vết xe đổ" của chị gái.
Nhưng thật không may! Azylis cũng mắc bệnh. Các bác sĩ cho biết rằng: nhờ được phát hiện sớm nên có thể cứu sống bé nếu thực hiện ghép tủy xương. Nhưng ghép tủy không phải là không có rủi ro. Bé có thể chết trong quá trình phẫu thuật, nếu phẫu thuật thành công thì sau này khi trưởng thành Azylis cũng không còn khả năng làm mẹ. Thế nào cũng được, Anne và Loïs chấp nhận hết miễn là con gái họ được sống.
Không may ca phẫu thuật ghép tủy của Azylis không thể thực hiện tại Paris, họ phải đưa tới Marseille. Cả gia đình năm người: Anne, Loïs, con trai họ - bé Gaspard, Thaïs và Azylis phải tới Marseille ở trong nhiều tháng. Điều đầu tiên, họ cần làm là tìm một căn nhà đủ rộng cho gia đình. May mắn, bà Chantal, một người họ hàng xa chưa từng gặp mặt đã mở rộng cửa đón chào cả nhà. Một ngôi nhà đủ rộng để gia đình ở cùng nhau. Vợ chồng Anne và những thiên thần nhỏ không đơn độc trong cuộc chiến. Người thân, họ hàng, bạn bè luôn ở bên họ và sẵn sàng giúp đỡ.
Suốt bốn tháng ở Marseille, Anna và Loïs phải quay cuồng giữa hai tầng của bệnh viện vừa chăm sóc Thaïs vừa để lo cho Azylis và ca phẫu thuật của bé. Đó là những tháng ngày mệt mỏi nhưng cũng chính nhờ khoảng thời gian này họ hiểu thế nào là giá trị của tình yêu. Họ luôn được giúp đỡ bởi những thiên thần. Đó là Thérèse - người trông trẻ sẵn lòng cùng họ đi tới Marseille để cùng họ chăm sóc các con; đó là các bác sĩ nhiệt tình ở bệnh viện và cả những người bạn luôn sẵn sàng đến bệnh viện để giúp họ coi chừng Thaïs.
Ca phẫu thuật của Azylis thành công ngoài sức tưởng tượng. Cả gia đình trở về Paris trong niềm hân hoan của người thân và bạn bè. Nhưng khi tình hình của Azylis đi vào ổn định cũng là lúc sức khỏe của Thaïs ngày một yếu đi: bé không còn đi lại được, không nói, không nhìn và cũng không nghe được nữa. Nhưng những điều đó không làm cho mọi người ngừng yêu thương bé. Vợ chồng Anne đã quyết định đưa Thaïs về nhà để tận hưởng tình yêu thương thay vì trong bệnh viện lạnh lẽo. Bé đã sống cuộc đời ngắn ngủi của mình trong yêu thương ngập tràn. Cuộc sống ngắn hơn những đứa trẻ khác nhưng tình yêu mà bé nhận được thì không thua kém bất kỳ ai, đến hơi thở cuối cùng...
Hai dấu chân nhỏ trên cát ẩm là một cuốn hồi ký đầy đau đớn nhưng cũng tràn ngập yêu thương. Đó là tình yêu lớn lao, vô tận mà những ông bố, bà mẹ như Anne và Loïs dành cho con gái mình, cho dù bé không đi, không nói, không nhìn và không nghe được. Đó cũng là tình yêu cuộc sống của Thaïs - cô công chúa dũng cảm luôn mỉm cười. Một bé gái tràn đầy tình yêu. Thaïs không chịu đựng căn bệnh, mà bé sống cuộc đời của bé. Chiến đấu với những gì bé có thể thay đổi, chấp nhận những gì không thể tránh khỏi.